978000₫
88go ink 88go Sau khi Van Raalte và vợ ông qua đời, bà Mary Bonham-Christie mua hòn đảo tại buổi đấu giá năm 1927. Năm 1932, Bonham-Christie cho phép 500 Hướng đạo sinh cắm trại ở đây để mừng Lễ kỷ niệm 25 năm Hướng đạo, nhưng sau đó không lâu bà đóng cửa đảo và đảo trở thành đảo hoang. Năm 1934, một số Hải Hướng đạo sinh cắm trại trên đảo khi lửa bùng cháy trên đảo. Bà Bonham-Christie đổ lỗi cho Hải Hướng đạo sinh mặc dù lửa không phát cháy nơi Hải Hướng đạo cắm trại. Ngọn lửa nuốt chửng nhiều phần trên đảo, từ tây sang đông. Các tòa nhà phía đông chỉ được cứu khi gió đổi chiều sau đó. Không ai thật sự biết ai đã khởi sự ngọn lửa nhưng Hướng đạo sinh không được phép cắm trại trên đảo nửa cho đến khi bà qua đời vào năm 1961. Bonham-Christie bỏ lại hòn đảo với số nợ tiền thuế đất rất cao cho cháu của bà đến nổi người này không thể trả được. Vì sợ rằng hòn đảo có thể bị các nhà phát triển mua nên các công dân có quan tâm đã vận động quyên góp một quỹ phúc lợi và chính phủ cho phép Hội Ủy thác Quốc gia (''National Trust'') quyền giữ hòn đảo qua quỹ phúc lợi này vào năm 1962.
88go ink 88go Sau khi Van Raalte và vợ ông qua đời, bà Mary Bonham-Christie mua hòn đảo tại buổi đấu giá năm 1927. Năm 1932, Bonham-Christie cho phép 500 Hướng đạo sinh cắm trại ở đây để mừng Lễ kỷ niệm 25 năm Hướng đạo, nhưng sau đó không lâu bà đóng cửa đảo và đảo trở thành đảo hoang. Năm 1934, một số Hải Hướng đạo sinh cắm trại trên đảo khi lửa bùng cháy trên đảo. Bà Bonham-Christie đổ lỗi cho Hải Hướng đạo sinh mặc dù lửa không phát cháy nơi Hải Hướng đạo cắm trại. Ngọn lửa nuốt chửng nhiều phần trên đảo, từ tây sang đông. Các tòa nhà phía đông chỉ được cứu khi gió đổi chiều sau đó. Không ai thật sự biết ai đã khởi sự ngọn lửa nhưng Hướng đạo sinh không được phép cắm trại trên đảo nửa cho đến khi bà qua đời vào năm 1961. Bonham-Christie bỏ lại hòn đảo với số nợ tiền thuế đất rất cao cho cháu của bà đến nổi người này không thể trả được. Vì sợ rằng hòn đảo có thể bị các nhà phát triển mua nên các công dân có quan tâm đã vận động quyên góp một quỹ phúc lợi và chính phủ cho phép Hội Ủy thác Quốc gia (''National Trust'') quyền giữ hòn đảo qua quỹ phúc lợi này vào năm 1962.
Nghĩa trang gồm hai phần phía Đông và phía Tây, khuôn viên được thiết kế giống một công viên với nhiều cây xanh và những điểm nhấn là các nhà nguyện nhỏ và các đài tưởng niệm được điêu khắc công phu. Tác giả của các đài tưởng niệm này cũng như của nhiều ngôi mộ là các nhà điêu khắc nổi tiếng như Sergey Konenkov, Vera Mukhina, Ivan Shadr hay Yevgeny Vuchetich.