444000₫
cao thủ kubet Sử gia Gunther E. Rothenberg đánh giá Moltke là một nhà tổ chức chiến lược xuất sắc đồng thời là một chỉ huy quân sự vĩ đại. Các luận văn mà ông viết vào hai thập niên 1850 - 1860 đã cho thấy tầm nhìn chiến thuật của ông. Không lâu sau khi nhậm chức, ông nhìn nhận: ''Những cải tiến về vũ khí bộ binh đòi hỏi một thay đổi về chiến thuật của tất cả các binh chủng''. Moltke là người đầu tiên nhận thức được thế trận ''dễ thủ khó công'' trong thời đại mới. Tình hình chiến tranh thời kỳ này cho thấy pháo binh vẫn còn chế ngự trận địa trong phạm vi từ 700 đến 1800 m, nhưng bộ binh đã hoàn toàn làm chủ phạm vi gần 700 m. Do vậy, theo, Moltke, phương pháp tấn công đương thời của Phổ – trong đó các tuyến tản khai gây hoang mang cho quân phòng ngự bằng một cuộc chạm súng ác liệt (và thường kéo dài) trước khi các đội hình chính quy phát động tổng tấn công trên khắp mặt trận – cần được thay đổi. Moltke chủ trương khống chế hỏa lực súng trường của địch bằng cách tập trung hỏa lực pháo binh với quy mô lớn hơn trước và huy động các tuyến tản khai di chuyển thật nhanh qua vùng bắn của địch. Những đội hình hàng dọc – từng là lực lượng tấn công quyết định – giờ đây chỉ có nhiệm vụ yểm trợ bước tiến của tản binh và cố thủ các khu vực đã chiếm được từ tay địch trước đó. Sau này, Moltke nhấn mạnh sự cần thiết của việc dùng pháo binh bắn chuẩn bị để chế áp hỏa lực địch trước xua bộ binh xung phong. Ông khuyên các chỉ huy cấp thấp ''phải nhìn nhận cuộc tấn công bằng lưỡi lê là hành động cuối cùng chứ không phải là đầu tiên trong trận đánh''. Thêm vào đó, quân Phổ khi tấn công phải tận dụng mọi sự yểm trợ có được và phải giáng vào sườn địch chứ không được đánh trực diện.
cao thủ kubet Sử gia Gunther E. Rothenberg đánh giá Moltke là một nhà tổ chức chiến lược xuất sắc đồng thời là một chỉ huy quân sự vĩ đại. Các luận văn mà ông viết vào hai thập niên 1850 - 1860 đã cho thấy tầm nhìn chiến thuật của ông. Không lâu sau khi nhậm chức, ông nhìn nhận: ''Những cải tiến về vũ khí bộ binh đòi hỏi một thay đổi về chiến thuật của tất cả các binh chủng''. Moltke là người đầu tiên nhận thức được thế trận ''dễ thủ khó công'' trong thời đại mới. Tình hình chiến tranh thời kỳ này cho thấy pháo binh vẫn còn chế ngự trận địa trong phạm vi từ 700 đến 1800 m, nhưng bộ binh đã hoàn toàn làm chủ phạm vi gần 700 m. Do vậy, theo, Moltke, phương pháp tấn công đương thời của Phổ – trong đó các tuyến tản khai gây hoang mang cho quân phòng ngự bằng một cuộc chạm súng ác liệt (và thường kéo dài) trước khi các đội hình chính quy phát động tổng tấn công trên khắp mặt trận – cần được thay đổi. Moltke chủ trương khống chế hỏa lực súng trường của địch bằng cách tập trung hỏa lực pháo binh với quy mô lớn hơn trước và huy động các tuyến tản khai di chuyển thật nhanh qua vùng bắn của địch. Những đội hình hàng dọc – từng là lực lượng tấn công quyết định – giờ đây chỉ có nhiệm vụ yểm trợ bước tiến của tản binh và cố thủ các khu vực đã chiếm được từ tay địch trước đó. Sau này, Moltke nhấn mạnh sự cần thiết của việc dùng pháo binh bắn chuẩn bị để chế áp hỏa lực địch trước xua bộ binh xung phong. Ông khuyên các chỉ huy cấp thấp ''phải nhìn nhận cuộc tấn công bằng lưỡi lê là hành động cuối cùng chứ không phải là đầu tiên trong trận đánh''. Thêm vào đó, quân Phổ khi tấn công phải tận dụng mọi sự yểm trợ có được và phải giáng vào sườn địch chứ không được đánh trực diện.
Bệnh phổi tái phát khiến người thanh niên Gibbs và các bác sĩ của anh lo ngại rằng anh có thể dễ mắc bệnh lao, căn bệnh đã làm mẹ anh tử vong. Anh cũng mắc chứng loạn thị, mà cách điều trị khi ấy vẫn còn xa lạ với các nhà nhãn khoa, vì vậy Gibbs phải tự chẩn đoán và mài mắt kính cho chính anh. Mặc dù trong những năm sau đó, ông chỉ sử dụng kính để đọc sách hoặc cho các việc nhìn gần, sức khỏe yếu và thị lực không tốt của Gibbs có lẽ giải thích lý do tại sao ông không tình nguyện chiến đấu trong nội chiến 1861–65. Ông không phải nhập ngũ và ở lại Yale trong suốt thời gian của chiến tranh.