132000₫
jun88 com đăng nhập Roi Thuận Truyền (Xem Đấu roi) (thôn Thuận Truyền, xã Bình Thuận, huyện Tây Sơn): Roi Thuận Truyền trước xa nữa không rõ ông tổ là ai, nhưng đến đời ông Ba Ðề thì truyền cho Hồ Ngạnh. Hồ Nhu là tên thật của Hồ Ngạnh, sinh năm 1891, mất năm 1976. Ông nguyên quán thôn Háo Ngãi, xã Bình An, huyện Tây Sơn, trú quán ở Thuận Truyền, xã Bình Thuận cùng huyện. Cha là ông Ðốc Năm, một võ quan của triều Nguyễn. Mẹ cũng là con nhà võ. Ngay từ lúc bé, ông đã được cha mẹ dạy võ gia truyền. Lớn lên, ông học roi của cao sư Ba Ðề, học nội công của ông Ðội Sẻ, tiếp đến học roi của ông Hồ Khiêm. Ðường roi kết hợp tinh hoa của nhiều thầy, lại thêm nội công nên cứng cáp và sâu hiểm vô cùng. Từ roi thế, roi đấu, roi chiến đến roi trận, ông đều tinh thông và độc đáo. Khoảng năm 1932, tiếng tăm ông đã vang dội khắp bốn tỉnh Nam, Ngãi, Bình, Phú. Nghe danh, học trò đến thọ giáo rất đông. Con trai chết sớm, ông truyền nghề cho cháu nội là ông Hồ Sừng. Học trò lớp lớn có ông Mười Mỹ (sinh năm 1912) ở Trường Úc, xã Phước Nghĩa, huyện Tuy Phước được riêng dạy ngón võ bí truyền. Học trò lớp sau có Ðinh Văn Tuấn ở Quy Nhơn, đang độ sung sức, nối nghiệp làm vẻ vang cho làng võ Thuận Truyền. Hồ Ngạnh được gọi là võ sư huyền thoại.
jun88 com đăng nhập Roi Thuận Truyền (Xem Đấu roi) (thôn Thuận Truyền, xã Bình Thuận, huyện Tây Sơn): Roi Thuận Truyền trước xa nữa không rõ ông tổ là ai, nhưng đến đời ông Ba Ðề thì truyền cho Hồ Ngạnh. Hồ Nhu là tên thật của Hồ Ngạnh, sinh năm 1891, mất năm 1976. Ông nguyên quán thôn Háo Ngãi, xã Bình An, huyện Tây Sơn, trú quán ở Thuận Truyền, xã Bình Thuận cùng huyện. Cha là ông Ðốc Năm, một võ quan của triều Nguyễn. Mẹ cũng là con nhà võ. Ngay từ lúc bé, ông đã được cha mẹ dạy võ gia truyền. Lớn lên, ông học roi của cao sư Ba Ðề, học nội công của ông Ðội Sẻ, tiếp đến học roi của ông Hồ Khiêm. Ðường roi kết hợp tinh hoa của nhiều thầy, lại thêm nội công nên cứng cáp và sâu hiểm vô cùng. Từ roi thế, roi đấu, roi chiến đến roi trận, ông đều tinh thông và độc đáo. Khoảng năm 1932, tiếng tăm ông đã vang dội khắp bốn tỉnh Nam, Ngãi, Bình, Phú. Nghe danh, học trò đến thọ giáo rất đông. Con trai chết sớm, ông truyền nghề cho cháu nội là ông Hồ Sừng. Học trò lớp lớn có ông Mười Mỹ (sinh năm 1912) ở Trường Úc, xã Phước Nghĩa, huyện Tuy Phước được riêng dạy ngón võ bí truyền. Học trò lớp sau có Ðinh Văn Tuấn ở Quy Nhơn, đang độ sung sức, nối nghiệp làm vẻ vang cho làng võ Thuận Truyền. Hồ Ngạnh được gọi là võ sư huyền thoại.
Các con đường từ Brigantium: hướng Tây đi Vienna (nay là Vienne) qua Grenoble và Rhone; hướng Nam đi Vapincum (nay là Gap) qua Ebrodunum (nay là Embrun). Đường từ Brigantium đến Vapincum đều được đề cập đến trong lộ trình Antonine và Table. Trong lộ trình Table, Brigantium có khoảng cách 6 M.P. (đơn vị đo khoảng cách của người La Mã, mille passus, 65 km = 44M.P.) từ Alpis Cottia. Theo Strabo, làng Brigantium nằm trên đường đến Alpis Cottia, nhưng miêu tả này chưa phổ biến. Còn theo Ptotemy, Brigantium nằm trong giới hạn của Segusini, hoặc người Segusio (này là Susa) ở Piedmont; và dường như, theo ghi chú của D'Anville, nằm ngoài giới hạn tự nhiên của Segusini. Walckenaer (chương I, trang 540) cũng đồng ý với Ptotemy khi cho rằng bản mô tả của Ý được làm trước sự phân chia mới của Augustus ra đời (theo Plity). Walckenaer bổ sung ý kiến của mình bằng lịch trình Jerusalem, theo đó Alpes Cottiae khởi đầu ở Rama (hiện tại La Roche-de-Rame) và giữa Embrun và Briançon.