142000₫
suicide club (2001) vietsub Năm 1954, giáo dân miền Bắc Việt Nam di cư ồ ạt vào Nam, chỉ riêng Địa phận Hà Nội tương đối ổn định vì vị Giám mục địa phận quyết định ở lại miền Bắc, nên giáo dân cùng giáo sĩ quyết định ở lại cùng. Giám mục Khuê cũng đưa các linh mục giáo sư, các linh mục giỏi ở lại quanh mình hoặc ở các địa bàn quan trọng, như các linh mục Giuse Maria Trịnh Văn Căn, Phaolô Giuse Phạm Đình Tụng, Phaolô Lê Đắc Trọng. Sau ngày tiếp quản thủ đô, Giám mục Trịnh Như Khuê tiếp kiến Thủ tướng Việt Nam Phạm Văn Đồng, trong cuộc gặp ông nêu rõ mong muốn sẽ chứng minh cho thế giới thấy rằng, chính thể Cộng sản và Công giáo đều có thể chung sống. Thủ tướng Phạm Văn Đồng hoan nghênh thái độ này. Ý kiến chung sống có lẽ ảnh hưởng từ linh mục Phạm Hân Quynh, vốn du học châu Âu, từng đi thăm mô hình chung sống tại Syracuse, Italia. Ngày 3 tháng 12 năm 1954, Giám mục Trịnh Như Khuê có cuộc gặp với chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Hồ Chí Minh ở biệt điện. Từ sau ngày Hà Nội được chính quyền mới tiếp quản, nhận thấy việc học hỏi giáo lý Công giáo bị đình trệ, Giám mục Khuê cho khai mở lớp học giáo lý cho các giáo dân với mục đích củng cố niềm tin. Lớp học ban đầu tổ chức tại trường Dũng Lạc, sau đó dạy tại trường Thánh Mẫu đến năm 1971. Tiểu chủng viện Piô XII (thành lập năm 1952, thay thế Tiểu chủng viện Hoàng Nguyên) và cả Đại chủng viện Xuân Bích di cư vào miền Nam, với hy vọng sau tổng tuyển cử sẽ trở về. Tuy vậy, với những biến động chính trị, mong muốn này bất thành. Để thay thế Tiểu chủng viện di cư, Giám mục Khuê thiết lập tân tiểu chủng viện Gioan tại Tràng Tập cũ, do linh mục Giuse Kiều Năng Lợi và sau này do Phaolô Giuse Phạm Đình Tụng làm Giám đốc. Về các chủng sinh đã mãn khóa tiểu chủng viện hoặc có bằng Tú Tài, Giám mục Khuê cho thiết lập một trường Thần học tại trường Dũng Lạc. Tiểu chủng viện và trường Dũng Lạc bị ngừng hoạt động vào năm 1960.
suicide club (2001) vietsub Năm 1954, giáo dân miền Bắc Việt Nam di cư ồ ạt vào Nam, chỉ riêng Địa phận Hà Nội tương đối ổn định vì vị Giám mục địa phận quyết định ở lại miền Bắc, nên giáo dân cùng giáo sĩ quyết định ở lại cùng. Giám mục Khuê cũng đưa các linh mục giáo sư, các linh mục giỏi ở lại quanh mình hoặc ở các địa bàn quan trọng, như các linh mục Giuse Maria Trịnh Văn Căn, Phaolô Giuse Phạm Đình Tụng, Phaolô Lê Đắc Trọng. Sau ngày tiếp quản thủ đô, Giám mục Trịnh Như Khuê tiếp kiến Thủ tướng Việt Nam Phạm Văn Đồng, trong cuộc gặp ông nêu rõ mong muốn sẽ chứng minh cho thế giới thấy rằng, chính thể Cộng sản và Công giáo đều có thể chung sống. Thủ tướng Phạm Văn Đồng hoan nghênh thái độ này. Ý kiến chung sống có lẽ ảnh hưởng từ linh mục Phạm Hân Quynh, vốn du học châu Âu, từng đi thăm mô hình chung sống tại Syracuse, Italia. Ngày 3 tháng 12 năm 1954, Giám mục Trịnh Như Khuê có cuộc gặp với chủ tịch nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa Hồ Chí Minh ở biệt điện. Từ sau ngày Hà Nội được chính quyền mới tiếp quản, nhận thấy việc học hỏi giáo lý Công giáo bị đình trệ, Giám mục Khuê cho khai mở lớp học giáo lý cho các giáo dân với mục đích củng cố niềm tin. Lớp học ban đầu tổ chức tại trường Dũng Lạc, sau đó dạy tại trường Thánh Mẫu đến năm 1971. Tiểu chủng viện Piô XII (thành lập năm 1952, thay thế Tiểu chủng viện Hoàng Nguyên) và cả Đại chủng viện Xuân Bích di cư vào miền Nam, với hy vọng sau tổng tuyển cử sẽ trở về. Tuy vậy, với những biến động chính trị, mong muốn này bất thành. Để thay thế Tiểu chủng viện di cư, Giám mục Khuê thiết lập tân tiểu chủng viện Gioan tại Tràng Tập cũ, do linh mục Giuse Kiều Năng Lợi và sau này do Phaolô Giuse Phạm Đình Tụng làm Giám đốc. Về các chủng sinh đã mãn khóa tiểu chủng viện hoặc có bằng Tú Tài, Giám mục Khuê cho thiết lập một trường Thần học tại trường Dũng Lạc. Tiểu chủng viện và trường Dũng Lạc bị ngừng hoạt động vào năm 1960.
Tướng Đờ Lát vừa từ Pháp sang, huy động 6 tiểu đoàn dù, bộ binh, cùng với pháo binh và cơ giới mở cuộc bao vây khu vực nhằm cất vó lực lượng QĐNDVN. Ngày 18 tháng 6, Pháp mở cuộc càn quét lớn vào khu Chợ Cháy. Chúng tập trung tám tiểu đoàn bộ binh và dù, hai đại đội pháo 105mm phối hợp với lực lượng chiếm đóng quanh vùng cùng hành động. Cuộc càn này do De Castries chỉ huy. Trung đoàn 48, cùng với lực lượng du kích địa phương chặn quyết liệt, diệt 220 lính, làm bị thương 140 lính và bắt 68. Đêm 19 tháng 6, tiểu đoàn được lệnh rút ra khỏi vòng vây và đưa nhân dân tạm lánh sang vùng Nho Quan.