732000₫
xsmn 12 7 Cuối cùng thì thần chết cũng đã đến rước vị vua lừng lẫy tiếng tăm vào một đêm mùa thu mưa rơi tầm tã. Ngày 9 tháng 9 năm 1087, tiếng chuông nhà thờ Rouen ngân vang báo tin vua William băng hà. Có một điều khá chua xót đối với nhà vua quá cố, đó là ngay sau cái chết của mình thì bao danh dự và tiếng tăm ông gầy dựng được đều theo ông xuống dưới ba tấc đất. Bọn thủ hạ của William, ngày thường vẫn tỏ ra trung thành với chủ mình, nay liền lộ rõ bộ mặt tráo trở: họ nhanh chóng lột bỏ những phục sức đắt tiền trên di thể William, đồng thời còn cướp đoạt tất cả những đồ vật quý giá trong phòng để xác ông. Chưa hết, sau đó mọi người phát hiện ra cỗ quan tài đá chuẩn bị sẵn cho nhà vua quá cố trở nên quá chật chội: nguyên nhân chủ yếu là William trong những năm cuối đời lại trở nên phát phì (đến mức ông bị Phillip I chế giễu là mụ đàn bà chửa). Chính vì vậy mà bọn bộ hạ của William phải dùng hết sức nhét ông vào cỗ quan tài chật hẹp, và điều đó khiến thi thể vị vua bị vỡ ra, mùi hôi thối xông ra nồng nặc cả khu giáo đường.
xsmn 12 7 Cuối cùng thì thần chết cũng đã đến rước vị vua lừng lẫy tiếng tăm vào một đêm mùa thu mưa rơi tầm tã. Ngày 9 tháng 9 năm 1087, tiếng chuông nhà thờ Rouen ngân vang báo tin vua William băng hà. Có một điều khá chua xót đối với nhà vua quá cố, đó là ngay sau cái chết của mình thì bao danh dự và tiếng tăm ông gầy dựng được đều theo ông xuống dưới ba tấc đất. Bọn thủ hạ của William, ngày thường vẫn tỏ ra trung thành với chủ mình, nay liền lộ rõ bộ mặt tráo trở: họ nhanh chóng lột bỏ những phục sức đắt tiền trên di thể William, đồng thời còn cướp đoạt tất cả những đồ vật quý giá trong phòng để xác ông. Chưa hết, sau đó mọi người phát hiện ra cỗ quan tài đá chuẩn bị sẵn cho nhà vua quá cố trở nên quá chật chội: nguyên nhân chủ yếu là William trong những năm cuối đời lại trở nên phát phì (đến mức ông bị Phillip I chế giễu là mụ đàn bà chửa). Chính vì vậy mà bọn bộ hạ của William phải dùng hết sức nhét ông vào cỗ quan tài chật hẹp, và điều đó khiến thi thể vị vua bị vỡ ra, mùi hôi thối xông ra nồng nặc cả khu giáo đường.
Vào ngày 8 tháng 8 năm 1998, Taliban đã tiến hành một cuộc tấn công vào Mazar-i Sharif. Trong số 1500 người bị tấn công chỉ có 100 người sống sót sau cuộc giao tranh. Khi đã nắm quyền kiểm soát, Taliban bắt đầu giết người một cách bừa bãi. Lúc đầu bắn những người trên đường phố, sau đó họ bắt đầu nhắm vào Hazaras. Phụ nữ bị hãm hiếp, và hàng nghìn người bị nhốt trong các thùng chứa và bị bỏ mặc cho chết ngạt. Cuộc thanh trừng sắc tộc này khiến khoảng 5.000 đến 6.000 người chết. Tại thời điểm này, mười nhà ngoại giao Iran và một nhà báo đã thiệt mạng. Iran cho rằng Taliban đã sát hại họ, đồng thời huy động quân đội, triển khai binh lính dọc biên giới với Afghanistan. Đến giữa tháng 9, đã có 250.000 nhân viên Iran đóng quân ở biên giới. Pakistan đứng ra làm trung gian và các thi thể đã được trao trả cho Tehran vào cuối tháng. Vụ sát hại các nhà ngoại giao được Sipah-e-Sahaba, một nhóm người Sunni Pakistan có quan hệ chặt chẽ với ISI thực hiện. Họ đốt phá vườn cây ăn trái, hoa màu và phá hủy hệ thống tưới tiêu, và buộc hơn 100.000 người phải rời khỏi nhà của họ với hàng trăm đàn ông, phụ nữ và trẻ em vẫn chưa được giải cứu.